Ngành Giáo dục đặc biệt – Cần tuyển sinh thêm cả về Học sinh lẫn Giáo viên
Trong xã hội của chúng ta hiện nay, có rất nhiều các trường hợp các trẻ bị khuyết tật bẩm sinh, đặc biệt là các trẻ mắc phải chứng rối loạn phát triển chiếm một tỉ lệ lớn. Các trẻ này sẽ không thể theo học được ở các trường lớp bình thường như các bé khác mà sẽ phải tới các trung tâm giáo dục đặc biệt để có thể được giáo dục và chăm sóc.
Tình trạng thiếu giáo viên trong ngành giáo dục đặc biệt
Theo thông tin của Thứ trưởng GD&ĐT, cả nước ta có tới gần 1,5 triệu trẻ mắc khuyết tật. Đây là một con số khá lớn. Vậy nhưng Việt Nam chúng ta lại thiếu có đến hàng nghìn giáo viên dạy những trẻ em đặc biệt này.
Ở nước ta hiện nay có rất ít nơi đào tạo về chuyên ngành giáo dục đặc biệt. Trên cả nước, chỉ có 2 khoa của Đại học Sư phạm Hà Nội và Sự phạm Thành phố Hồ Chí Minh là có khoa đào tạo về cử nhân của ngành Giáo dục đặc biệt, cao đẳng thì chỉ có 3 nơi là có chuyên ngành này. Từ thực tế đó có thể thấy việc tuyển sinh trong ngành giáo dục đặc biệt đang vô cùng ít ỏi khiến cho lượng giáo viên của ngành Giáo dục đặc biệt lại càng trở nên thấp hơn.
Ngoài ra, có rất nhiều các em khi chọn ngành, chọn nghề để xét tuyển vào ngành sư phạm đã loại bỏ ngành Giáo dục đặc biệt này ra khỏi sự lựa chọn của mình. Bởi các em luôn có một tâm lý sợ vất vả sợ tiếp xúc với các em mắc khuyết tật. Để có thể đứng lớp được các lớp có trẻ em mắc khuyết tật này, các giáo viên cần phải có một trình độ sư phạm với kỹ năng về ngành giáo dục đặc biệt thật tốt, đồng thời, đội ngũ giảng viên này cũng cần phải có một sự kiên nhẫn lớn hơn những ngành khác.
Các giáo viên của ngành giáo dục đặc biệt cho các bé trong độ tuổi mầm non và tiểu học hiện nay dù có thu nhập cao có thể gấp 2 – 5 lần các giao viên dạy các ngành khác thế nhưng số lượng tuyển sinh vào ngành giáo dục đặc biệt vẫn hạn chế vô cùng bởi số lượng các nơi đào tào chính quy đã ít, chỉ tiêu của ngành Giáo dục đặc biệt lại cũng rất thấp.
Số lượng trẻ khuyết tật đi học chưa cao
Đối với lượng giáo viên trong ngành Giáo dục đặc biệt đã thấp, việc số lượng các bé được theo học tại các trung tâm Giáo dục đặc biệt cũng không khả quan hơn nhiều. Đã có rất nhiều bậc phụ huynh có con em mắc khuyết tật tuy rất quan tâm đến tình trạng của con em mình nhưng vẫn mắc tâm lý e dè nên chưa đưa con em mình tới đúng nơi để có được sự giáo dục tốt nhất với tình trạng của các em.
Nhiều gia đình chỉ mời các giáo viên riêng về dạy cho các em mà không hề đưa các em tới các trung tâm Giáo dục đặc biệt. Việc này làm vô hình chung khiến cho tình trạng của cac em không có nhiều tiến triển, các em thiếu môi trường tiếp xúc và hòa nhập bên ngoài. Đồng thời, có rất nhiều các bậc làm cha, làm mẹ luôn cho rằng trạng thái của con em mình là một trạng thái bệnh tật, họ không hề đưa con em mình tới những trường lớp giáo dục đặc biệt để học tập mà chỉ đưa các bé tới những nơi để khám và chữa trị.
Từ thực tế trên, Nhà nước chúng ta cần quan tâm hơn nữa tới việc mở rộng các trường lớp, các trung tâm đào tạo về ngành Giáo dục đặc biệt. Mở rộng chỉ tiêu tuyển sinh trong ngành này để thu hút được các thí sinh xét tuyển vào đây. Có như vậy mới nâng cao được chất lượng cũng như số lượng các giáo viên trong ngành Giáo dục đặc biệt. Từ đó các bậc phụ huynh cũng thấy được sự phát triển rộng rãi của ngành này, có thêm thông tin và hiểu biết để cho con em mình nếu bị mắc khuyết tật có thể theo học tại đây nhằm cải thiện tình trạng của các em.
Cập nhật thông tin nhanh nhất về Ngành Giáo dục đặc biệt xin vui lòng truy cập Tại đây